Tiếng nức nở của Trần Vãn yếu ớt đến mức không thể nghe thấy. Toàn thân cậu ướt đẫm như vừa từ dưới nước mò lên. Tóc lòa xòa, dính đầy mồ hôi trên mặt. Chiếc chăn đỏ thẫm làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu, khiến Hứa Không Sơn suýt nữa lại mất kiểm soát.
Sau khi nhận ra hành động mình vừa làm với Trần Vãn, sắc mặt Hứa Không Sơn trắng bệch. Anh hoảng loạn rời khỏi Trần Vãn: “Lục nhi, anh xin lỗi. Anh… Anh thực sự đã không kiềm chế được. Em có còn đau không?”
Trần Vãn khẽ r*n rỉ. Cậu rất muốn an ủi Hứa Không Sơn rằng mình không sao, nhưng…
Hứa Không Sơn mở đèn pin trong chăn. Dưới ánh sáng, anh nhìn rõ chỗ đó của Trần Vãn, đã sưng đỏ. Trần Vãn toàn thân không còn chút sức lực, mềm như sợi mì luộc chín, được Hứa Không Sơn lật người.
Kích thước khủng của Hứa Không Sơn đã khiến Trần Vãn phải chịu đựng rất nhiều. Vết máu đỏ sẫm như hoa mai hồng trên nền tuyết, đẹp một cách thê lương và động lòng người.
Tay Hứa Không Sơn trong chăn không ngừng run rẩy, rõ ràng là sợ hãi. Trần Vãn đã nắm rõ tình hình của mình, cậu lật tay sờ mặt anh: “Sơn ca, em không sao.”
Hứa Không Sơn dùng nước ấm lau người sạch sẽ cho Trần Vãn. Mỗi lần chạm vào, anh đều khiến Trần Vãn run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play