“Người đánh cược với Orich kia thực sự là cậu?” Vương Lượng không biết nghe ngóng từ đâu mà tìm đến chỗ ở của Trần Vãn, vẻ mặt hớt hải.
Trong số những người trẻ tuổi biết may vá, Trần Vãn chỉ biết một người là Vương Lượng. Hắn đoán cả nước chắc cũng chỉ có một người như vậy.
“Là tôi.” Trần Vãn không phủ nhận. “Cậu đến đúng lúc lắm, tôi có chuyện muốn nhờ cậu.”
Trần Vãn thiếu người mẫu. Yêu cầu của cậu không nhiều, chỉ cần cao trên 1m70, ngũ quan đoan chính, thân hình cân đối là được, không cần biết đi catwalk. Lúc đó cậu sẽ huấn luyện, chỉ cần họ biểu hiện không ngại ngùng là được. Tìm ở Bắc Kinh chắc không khó.
“Được, cậu cần lúc nào?” Vương Lượng đồng ý ngay lập tức. Không cần đi đâu xa, xưởng phim của họ có đầy.
“Sớm nhất có thể, chậm nhất không quá ngày kia được không?” Trần Vãn còn phải dựa vào số đo của người mẫu để chỉnh sửa quần áo, chậm quá sợ không kịp. Quần áo cậu đã chuẩn bị sẵn, đủ để nhét vào hai chiếc vali.
“Được, à đúng rồi, giám đốc của chúng tôi muốn gặp cậu.” Vương Lượng nhớ ra chuyện chính. “Bây giờ cậu đi cùng tôi một chuyến nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT