Phản ứng đầu tiên của Trần Vãn khi mở mắt là: may mắn là tàu hỏa của mình khởi hành vào buổi chiều. Sau đó, cậu chợt nhớ ra những mẩu giấy trên bàn làm việc. Cậu gắng gượng ngồi dậy khỏi giường. Đau nhức ở các cơ bắp khiến cậu nhăn mặt.
Thời gian tập thể dục buổi sáng dù ngắn, nhưng duy trì liên tục hơn hai tháng, cũng đã có tác dụng nhất định trong việc tăng cường thể chất. Thể lực của Trần Vãn đã tăng lên đáng kể so với trước, nhưng ai bảo cậu gặp phải Hứa Không Sơn cơ chứ.
Trần Vãn xoa xoa lưng, mặc quần áo tử tế rồi xuống giường. Hứa Không Sơn, người dường như có sức lực vô tận, đang chăm sóc vườn rau nhỏ. Củ cải đã lớn, sắp già rồi. Anh để lại vài cây to để lấy hạt giống, còn lại nhổ hết. Anh và Trần Vãn ăn không hết, có thể mang cho chị hai và chị năm.
Trên bếp lò, Hứa Không Sơn đã để lại một nửa ấm nước nóng và bữa sáng cho Trần Vãn. Bữa sáng là bánh bao mua ở cửa hàng thực phẩm cùng một bát canh trứng gà vàng óng. Hứa Không Sơn cho gần nửa thìa mỡ lợn vào, sau khi chưng, bề mặt bóng loáng như gương, hương vị béo ngậy mà không hề ngán.
Hứa Không Sơn bỏ dở công việc đang làm để ăn sáng cùng Trần Vãn. Trần Vãn ăn, còn anh thì nhìn.
Qua phản ứng của Hứa Không Sơn, Trần Vãn đoán rằng anh chưa vào phòng làm việc vào buổi sáng. Món canh trứng gà thơm ngon đã lấp đầy bụng. Trần Vãn đặt thìa xuống. "Sơn ca, em muốn đến Bắc Kinh một chuyến."
Hứa Không Sơn ngẩn ra. "Khi nào? Đi bao lâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play