Tại một căn cứ quân sự ở phương Bắc, Trần Kiến Quân đứng lặng lẽ bên ngoài sân huấn luyện. Tuyết bay lả tả rơi xuống chiếc mũ và áo khoác của anh. Dựa vào độ dày của lớp tuyết, có thể thấy anh đã đứng yên ở đó ít nhất nửa tiếng.
Dưới cái nhìn chăm chú của anh, các binh sĩ trong sân tràn đầy khí thế, từng người dốc sức hoàn thành các bài tập.
Trần Kiến Quân đã nói rằng hôm nay họ không cần so tài với người khác, chỉ cần phá kỷ lục của chính mình là chiến thắng.
“Sao không vào trong khán đài mà xem?” Một người đàn ông trung niên, chưa đến mà tiếng nói đã vang, khí thế toàn thân như thể ngay cả sương tuyết cũng không dám đến gần.
“Mạnh sư trưởng.” Vì có người đến, Trần Kiến Quân, như một bức tượng điêu khắc, cuối cùng cũng chuyển động. Lớp tuyết trên người anh rơi xuống, để lộ màu sắc ban đầu của bộ quân phục. “Khán đài xa quá, ở đây xem rõ hơn.”
Khán đài có mái che, tuyết không bay vào được. Phần lớn những người đến quan sát buổi diễn tập này đều ở trên khán đài.
“Cậu chỉ là không yên tâm về bọn họ thôi.” Cả đội ai mà không biết đôi mắt đại bàng của Trần Kiến Quân. Để nhìn rõ họ, đừng nói khán đài, xa hơn một hai chục mét cũng không thành vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT