Trần Vãn đã đếm ngày. Hứa Không Sơn đi từ ngày mùng 2 tháng 10, hứa hẹn sẽ về trong khoảng mười ngày, nhưng bây giờ đã là ngày 14. Cậu đang tính toán ngày mai sẽ đến đội vận tải xem tình hình.
"Anh!" Trần Vãn ngay lập tức bỏ lại Vương Lợi An và chạy về phía Hứa Không Sơn. Vương Lợi An tò mò nhìn theo. Khi đối diện với ánh mắt của Hứa Không Sơn, anh lịch sự mỉm cười chào.
Hứa Không Sơn nhìn Trần Vãn đầu tiên. Nghe cậu gọi mình là "anh" thay vì "Sơn ca", anh biết trong nhà có người lạ. Ngước mắt lên, quả nhiên anh thấy một gương mặt xa lạ.
Vóc người của Vương Lợi An thuộc dạng vạm vỡ. Năm đó khi xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, có vài làng tranh nhau muốn anh. Nhưng lúc này, so với Hứa Không Sơn, anh lộ rõ sự thua kém.
Về bề ngang, hai người không chênh lệch nhiều, nhưng Hứa Không Sơn cao hơn Vương Lợi An hơn nửa cái đầu. Tỷ lệ thân trên và thân dưới của Hứa Không Sơn rất cân đối, trong khi Vương Lợi An thì lại có vẻ hơi "vuông". Đối diện với đôi chân dài của Hứa Không Sơn, anh trông như một con gấu nâu vụng về.
Trần Vãn giới thiệu hai người với nhau. Lần đầu gặp mặt, Vương Lợi An chìa tay ra. Hứa Không Sơn không bắt lấy: "Xin lỗi, tay anh bẩn."
Tóc Hứa Không Sơn rối bời, râu cằm đã dài hơn một tấc. Quần áo trên người nhăn nhúm, dính những vết bẩn màu đen. Nghe có mùi xăng, rõ ràng là anh đã đi thẳng về sau khi lái xe xong, không nghỉ ngơi ở đội vận tải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play