“Mẹ, có chuyện gì thế ạ?” Trần Tinh hỏi, dựa vào khung cửa. Chu Mai đưa thìa cho cô bé, rồi cởi tạp dề ra: “Em con làm đổ mực lên miếng vải bông. Thức ăn trong nồi mẹ đã cho muối, con nếm thử xem mặn nhạt thế nào, được thì múc ra.”
Trần Tinh biết nấu cơm, nghe vậy liền mặc tạp dề vào. Trần Lộ nhìn vào nồi thức ăn rồi gọi chị: “Chị Tinh, đồ ăn sắp dính vào nồi rồi này.”
“Chị đến ngay!”
Chu Mai ngâm miếng vải trắng dính mực vào chậu nước, dùng xà phòng chà mạnh. Trần Dũng Dương cũng ngồi xuống, định cùng giặt để chuộc tội.
Cậu chưa giặt quần áo bao giờ, Chu Mai sợ cậu làm vướng: “Con đừng động vào, lát nữa mẹ xử lý con sau!”
Trần Dũng Dương bối rối quay đầu nhìn Trần Vãn. Trần Vãn ngồi xổm bên cạnh cậu bé, vẩy nước trong chậu ra để cậu rửa tay, tiện thể nói giúp: “Lỗi của em, đáng lẽ không nên để miếng vải bông trên bàn học. Dũng Dương không cố ý đâu, nó biết lỗi rồi, chị đừng giận.”
Chu Mai làm sao mà không giận. Miếng vải bông mới mua về, to như vậy. Nhìn chỗ dính mực, dù có chà bằng xà phòng cũng không sạch được. Bà càng nghĩ càng tức.
Miếng vải tốt như vậy, giờ loang lổ đen trắng, làm sao mà may quần áo được nữa.
“Cháu xin lỗi.” Trần Dũng Dương tỏ vẻ hối lỗi hơn: “Mẹ, mẹ lấy tiền lì xì của con mua cho chú nhỏ một miếng mới nhé, không đủ thì mẹ trừ vào tiền lì xì sau này của con có được không ạ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play