Tô An An nhỏ giọng nức nở trong chốc lát. Sau khi bóng ma trong lòng tan biến thì cô mới bừng tỉnh phát hiện động tác của mình bất lịch sự cỡ nào. Cô coi Thịnh Giang Bắc như một thân cây, ôm chặt lấy anh, dựa vào anh như một con lười.
Anh vẫn luôn vỗ lưng cô, mãi tới khi cô thật sự bình tĩnh, mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là giây tiếp theo anh không khỏi suy nghĩ lung tung, cảm xúc dưới tay thật sự là quá mềm mại giống ôm một miếng bọt biển ấm áp, có mùi thơm. Anh không nỡ buông tay, nhưng “bọt biển” trong ngực đã giãy giụa, anh hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi buông tay.
Tô An An mặc đồ ngủ dáng hoodie, kiểu gấu trúc, có mũ, che khuất nửa khuôn mặt cô, đỉnh đầu có hai cái tai. Cô co người lại ngồi ở trên giường, vẫn không dám nhìn hình ảnh dừng lại trên tivi.
Thịnh Giang Bắc ngồi trên ghế. Có lẽ anh vừa mới về, còn chưa thay quần áo vẫn mặc áo sơ mi, vạt áo hơi nhăn. Tô An An hít hít mũi, ngửi được mùi khói, không khỏi nhỏ giọng nói: “Chú hút thuốc.”
Thấy cô đã khôi phục, Thịnh Giang Bắc giãn mày, âm thầm buồn cười. Đúng là mũi cún mà! Anh nói: “Không có! Lúc mở họp, những người khác hút thuốc, chắc là bị ám.” Anh giải thích xong, bỗng nhiên thay đổi chủ đề, chỉ vào tivi hỏi: “Còn muốn tiếp tục xem không?”
Đương nhiên không rồi! Tô An An lập tức lắc đầu, vẫn không nhìn tivi. Thịnh Giang Bắc duỗi tay lấy điều khiển từ xa ở trên chăn, tắt tivi rồi nâng cổ tay nhìn giờ, đã 9 giờ.
“Tôi về phòng tắm rửa một chút. Em ở một mình không sao chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT