“An An, hai ngày cuối tuần có rảnh không? Tớ với Thịnh Lê chuẩn bị ra ngoài chơi một chuyến, muốn đi cùng không?”
Khi Giản Đan gọi đến, Tô An An đang nằm ở trên giường đắp mặt nạ. Cô không dám mở miệng quá to, âm thanh như ngậm trong miệng, lúng búng không rõ: “Đi đâu?”
“Thành phố Trường Ninh, bãi biển Dương Quang, còn có bikini, muốn đi cùng không?”
Tô An An lật người, một góc váy ngủ vén lên, lại bị cô kéo xuống. Cô nghịch móng tay mình, cắn răng một cái đồng ý: “Được, khi nào xuất phát?”
“Ngày mai. Không phải chiều thứ sáu cậu được nghỉ à? Chúng ta xuất phát vào thứ sáu, đến lúc đó tớ đón cậu.”
Giản Đan vừa dứt lời, lưu loát ngắt máy. Tô An An nhìn chằm chằm màn hình di động một lúc, ánh mắt lướt qua một dãy số khác trên lịch sử trò chuyện, nhớ tới cuộc gọi không lâu trước đó. Là Thịnh Giang Bắc gọi tới hỏi cô vì sao hôm nay không đến cho mèo ăn? Vì sao? Chú nói xem vì sao?
Tô An An đầu chui vào trong chăn, nhưng mà bỗng nhiên nhớ tới trên mặt mình có đắp mặt nạ, cứng rắn ngừng lại nửa đường. Cô nằm ở trên giường, bỏ mặt nạ ra, lăn lộn vài vòng, thật sự quá bực bội. Tối đó sau khi trở về, Tô An An càng nghĩ càng cảm thấy thẹn thùng. Mấy ngày tới không đi cho mèo ăn nữa, miễn cho gặp được anh, cô sẽ chạy trối chết. Qua mấy ngày, chuyện này phai nhạt, cô lại tiếp tục đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT