“Đi thôi, cùng tôi đi lấy đồ.”
Hai người bưng kha khá trái cây và rượu trở lại. Các phu nhân chẳng buồn ăn uống, họ đổ hết những chai rượu vang đắt tiền lên người mấy quý ông thể hình, rồi như những con mèo thèm ăn, liếm láp khắp cơ ngực họ.
Các phu nhân này sống trong nhung lụa, ai nấy đều eo thô béo phì. Nhưng các quý ông thể hình cũng chẳng chê, bàn tay to lớn tùy ý vuốt ve trên người họ. Họ đẩy hông về phía trước, cọ xát thứ ở giữa hai chân vào các phu nhân. Có người đã không chờ đợi được nữa, lột chiếc quần lót bó sát của người đàn ông ra. Đợi đến khi "thứ đó" ngẩng đầu, ai nấy đều mắt sáng như đèn pha, như thể nhìn thấy báu vật quý hiếm mà dùng tay sờ soạng.
Lòng Dư Duy Tây bình thản lạ thường. Cô không còn hứng thú với tình dục, thậm chí còn cảm thấy bài xích.
Nghĩ đến đây, cô lại nhớ đến lời bác sĩ nói. Nếu cuối cùng không thể rời khỏi Tận Trời, cô vẫn nên đi gặp bác sĩ tâm lý, vì nếu cứ tiếp tục như vậy, người chịu khổ vẫn là chính bản thân mình.
Bữa tiệc kết thúc lúc nửa đêm. Dư Duy Tây và A Nhã cùng nhau rời đi. Nhìn vẻ mặt A Nhã rạng rỡ sau khi được thỏa mãn, Dư Duy Tây không khỏi khó hiểu: “Thật sự thoải mái như vậy sao?”
“Tất nhiên rồi. Lên đỉnh là chuyện sung sướng nhất trên đời này.” A Nhã cũng biết vấn đề của Dư Duy Tây, cô ta vừa nói vừa khuyên nhủ: “Em nên đi gặp bác sĩ sớm đi, nếu không nỗi đau còn ở phía trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play