Dư Duy Tây càng nghĩ càng mừng, trực tiếp tiến lên, dang tay chặn người lại: “Phó tiên sinh, đã lâu không gặp. Vết thương của anh đỡ hơn chưa? Từ ngày chia tay, tôi ngày đêm đều nhớ đến anh, sớm tối đều cầu nguyện cho anh bình an khỏe mạnh. Bây giờ thấy anh không sao, thật sự quá tốt rồi!”
Dư Duy Tây nịnh bợ đến quên cả trời đất.
Phó Cửu dường như không ngờ lại gặp cô ở đây, biểu cảm sững sờ. Sau đó, anh ta vẫn lạnh lùng, liếc nhìn cô từ trên xuống dưới, thấy cô đang mặc đồng phục của Hải Đi và cầm mấy tờ tiền boa trong tay. Anh ta thản nhiên ra lệnh cho người bên cạnh: “Đuổi việc cô ta.”
Dư Duy Tây: “...”
Khi Dư Duy Tây hoàn toàn mất việc, A Nhã tới. Nghe nói cô định đi vũ trường khác làm tiếp viên, A Nhã kinh ngạc: “Em không muốn sống nữa sao? Báo Gia sẽ giết em đó. Mấy đứa khác có thể đi, chứ em thì dám chắc?”
“Nhưng Báo Gia đã vào tù rồi mà...” Dư Duy Tây vội vàng nhưng rụt rè giải thích.
A Nhã cau mày: “Sao em ngây thơ vậy? Báo Gia là ai? Hắn sẽ không chừa đường lui sao? Hơn nữa, em còn nợ hắn chục triệu, em nghĩ hắn sẽ bỏ qua à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT