Dư Duy Tây mím chặt môi, ngồi một lát rồi chuẩn bị rời đi. Nhưng vừa đi đến sảnh chính, cô lại quay trở lại, tìm một nữ cảnh sát và hỏi: “Xin hỏi số điện thoại của cục trưởng Trần là bao nhiêu ạ?”
Nữ cảnh sát kỳ lạ liếc nhìn cô: “Cô tìm cục trưởng chúng tôi có chuyện gì không?”
“Tôi là nhân chứng trong vụ án cảnh sát bị giết trước đây. Hôm nay đến để nhận diện nghi phạm. Vừa rồi cục trưởng có nói làm tôi nhớ ra điều gì thì liên hệ với anh ấy, nhưng lúc đó đồng nghiệp Thường Châu vừa đến, anh ấy chưa kịp cho tôi số điện thoại thì đã đi ra ngoài rồi.”
Nữ cảnh sát giật mình, đúng là đồng nghiệp bên Thường Châu do cô dẫn vào. Cô bảo Dư Duy Tây đợi, rồi đưa cho cô một tấm danh thiếp.
Dưới ánh mặt trời, tấm danh thiếp màu xanh lam in mấy chữ: Cục trưởng Cục Công an Đông Thành, Trần Giản Ngôn.
Dư Duy Tây siết chặt tấm danh thiếp, dường như chỉ từ ba chữ đó cũng có thể ngửi thấy mùi bạc hà quen thuộc kia.
Cô đã tìm kiếm quá lâu rồi. Có thể Trần Giản Ngôn chính là người đó, cũng có thể không phải, nhưng ít nhất cô phải làm gì đó để xác minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT