Tới huyện thành đã là hơn 6 giờ chiều. Cô còn phải về vùng nông thôn, vì không có taxi hay xe buýt, Dư Duy Tây đành bỏ ra 50 tệ thuê một chiếc xe ba bánh để đưa cô đến cổng làng.
Tháng Tư, hơn 7 giờ tối trời đã tối mịt. Ở quê không có hoạt động giải trí gì, mọi người đều đóng cửa ở nhà xem TV. Bên ngoài cơ bản không thấy một bóng người. May mắn là đèn đường vẫn còn sáng. Cô men theo ánh đèn, tìm được ngôi nhà.
Chủ nhà tên Phượng Anh, có một đứa con trai đã lập gia đình và mua nhà ở thành phố. Phượng Anh là bạn thân của mẹ Dư Duy Tây. Năm đó, cô sinh con xong thì gửi lại cho Phượng Anh, chỉ nói sợ bố đứa bé sẽ cướp đi, nên mang về nông thôn nuôi.
Con bé đã tròn một tuổi, nhưng cô mới chỉ gặp được ba lần: một lần lúc sinh ra, một lần khi đầy tháng, và một lần lúc con bé nửa tuổi. Đứa bé không có họ, không có tên, được người dân gọi là Ni Nhi. Có lẽ vì cảm thấy áy náy, mỗi tháng cô đều gửi rất nhiều tiền cho Phượng Anh, dặn dò bà chăm sóc Ni Nhi thật tốt. Phượng Anh là người lương thiện, cũng thực sự coi Ni Nhi như cháu gái ruột mà chăm sóc.
Hai tiếng gõ cửa, bên trong có người đáp lại. Người mở cửa chính là Phượng Anh.
"Sao con về đây?" Phượng Anh ngạc nhiên.
Dư Duy Tây hạ thấp giọng: "Dì à, con muốn xem con bé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play