“Chu gia,” Chu Thanh vừa dứt lời, những người tinh ý lập tức biến sắc. Chỉ có một cô nương áo quần tả tơi lao ra khỏi đám đông, quỳ rạp trước mặt Chu Thanh cầu xin:
“Ta không cầu gì khác, chỉ mong được ở lại Chu gia xưởng để kiếm chút bạc, mua thuốc cho gia gia. Cầu xin ngài, đừng đuổi ta đi!”
Trần Ngư vừa nhìn đã thấy nàng ta thật sự hoảng loạn, hẳn là gặp chuyện khó khăn. Nhưng nàng cảm thấy cô nương này rất xa lạ, bèn mở miệng hỏi:
“Ngươi không phải người trong thôn này sao?”
“Ân, ta cùng gia gia chạy nạn tới đây. Gia gia ta bị bệnh, ta mới tìm được việc này. Cầu xin phu nhân, đừng đuổi ta đi. Ta nhất định sẽ làm việc thật chăm chỉ!” Cô nương ấy nói đến đoạn thương tâm thì òa khóc, dập đầu cầu xin Trần Ngư.
Trần Ngư thấy vậy, sợ nàng ta dập đầu ảnh hưởng đến hài tử trong bụng nên vội tránh đi.
“Ngươi đứng lên đi. Vừa rồi tướng công ta nói là chỉ những cô nương trong thôn, còn ngươi nếu không phải, thì cứ ở lại. Ta cũng không muốn ép người ta vào đường cùng, việc này vốn chẳng liên quan gì đến ta. Nếu thiếu người làm, thì cứ mời thêm người ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play