“Nếu là ta, thì chuyện này vẫn phải xem duyên phận thôi. Nỗ lực rồi mà không có kết quả thì cũng đành thôi, nếu là ta, ta sẽ chúc hắn hạnh phúc.”
Thương Trưng Vũ nghiêm túc nói: “Trong mệnh có thì ắt sẽ có, trong mệnh không thì đừng cưỡng cầu. Buông tay rồi có lẽ sẽ gặp được điều tốt hơn. Không chỉ ta, mà công tử cũng vậy, có lúc tưởng như đường cùng không lối thoát nhưng có khi lại mở ra cảnh sắc tươi sáng khác.”
Cho nên, vị thái tử điện hạ đáng yêu của ta, xin ngài đó, đừng treo cổ chết trên một cái cây cong vẹo nữa.
Lời vừa dứt, nàng liền thấy nụ cười cực kỳ u ám trong mắt thái tử.
“Không có cái gì tốt hơn cả, cũng không thể buông tay.”
Vừa nói xong, hắn liền ho dữ dội.
Thương Trưng Vũ thấy hắn chỉ cần nhắc đến chuyện này liền xúc động như vậy, đành vươn tay vỗ nhẹ lưng hắn.
Nàng buộc phải trái lương tâm mà an ủi: “Được rồi được rồi, vậy thì… vậy thì không buông tay, tiếp tục cố gắng tranh thủ nhé?”
Sắc mặt thái tử lúc này mới dễ coi hơn một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT