“Ha, lão đầu, đây là lần đầu tiên người nói con giống một cô nương đấy!”Thương Trưng Vũ nghe xong thì cười vô cùng vui vẻ.
Mấy người khác nhìn dáng vẻ ngây thơ ấy của nàng, liền hiểu ngay là bọn họ lo lắng thừa rồi.
Nha đầu này căn bản là chưa hề hiểu ý gì cả.
“A Vũ.” Chỉ có Lưu thị vẫn chưa yên tâm, sắc mặt nghiêm nghị dặn dò “Nương biết con thích người có dung mạo xuất chúng, nhưng đẹp cũng chẳng thể làm cơm ăn, Thái tử tuyệt đối không phải là đối tượng phù hợp…”
Thương Trưng Vũ cười nói: “Con biết mà.”
Nàng thật sự khó hiểu, vì sao mọi người lại có thể lo đến những chuyện hoang đường như thế.
“Mọi người đừng nghĩ mấy chuyện hoanh tưởng này. Trong mắt điện hạ, con là một nam tử, Thái tử điện hạ sao có thể thích nam tử được? Huống hồ, nói một câu có phần vượt lễ, trong lòng con trước nay luôn coi điện hạ như một đệ đệ.”
Cho nên thấy hắn buồn bã hay thương tâm thì sẽ xót xa, muốn ở bên hắn nhiều hơn, còn thêm cả nguyên nhân nhiệm vụ nữa.
Thương Hách thấy nét mặt thản nhiên kia của nữ nhi thì chau mày, vốn định nói cho nữ nhi biết kỳ thật Thái tử chỉ lớn hơn nửa tuổi mà thôi. Nhưng còn chưa kịp nói ra, phu xe đã vào báo rằng đến giờ phải xuất phát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT