Nhưng Thương Trưng Vũ vốn tính tình phóng khoáng, không hề để tâm đếm điều này.
Trong lúc buồn chán nàng lại một lần nữa ép mình cố gắng tập trung, ngồi nghe Thái phó tụng kinh cả một buổi chiều.
Cho dù trong đầu nàng không lọt nổi lấy một chữ, Thái phó vẫn vô cùng hài lòng nhìn nàng, cuối cùng còn vuốt râu gật gù cười rồi rời đi.
Khi Thương Trưng Vũ thu dọn đồ đạc đứng dậy, đôi mắt Thái tử đã sáng lấp lánh nhìn nàng.
Nàng dừng bước, hỏi: “Thái tử điện hạ có việc gì không?”
Tư Khinh Hàn chống cằm, nhìn: “A Vũ rất thích bài học hôm nay của Thái phó sao? Sao lại nghe chăm chú đến vậy?”
Thương Trưng Vũ cố gắng nhớ lại, rồi mặt hiện lên vẻ mông lung: “Hôm nay… Thái phó giảng cái gì ấy nhỉ?”
Tư Khinh Hàn bật cười: “Thì ra ngươi vốn không nghe gì.”
Giọng hắn không hề nhỏ, Thương Trưng Vũ liền vội đưa ngón tay đặt lên môi ra hiệu “suỵt”, ánh mắt lén lút đảo quanh, xác định không có ai khác ở đây mới thở phào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play