“Có vẻ như hắn thật sự không thoải mái, ma ma, có phải ta không nên chấp nhặt với hắn không? Dù sao hắn cũng đã tặng ta khối phỉ thúy.”
Hoàng hôn buông xuống, Tư Khinh Hàn ngồi một mình trên băng đá cẩm thạch ngoài sân, thần sắc trầm lắng.
Lan Anh nhìn gương mặt của điện hạ, cẩn trọng nói:
“Điện hạ là thái tử, thân phận cao quá.Nếu nhị công tử họ Thương khiến ngài không vui, thì cho dù ngài trách cứ vài phần cũng không có gì sai. Huống chi, nếu Thương nhị công tử có lòng, tự nhiên sẽ nhận ra tâm trạng của ngài không tốt mà phải đến quan tâm vài lời.”
Lan Anh vốn hiểu rõ tính cách của điện hạ, lúc này chỉ nên thuận theo mà nói mới là tốt nhất.
Tư Khinh Hàn cụp mắt, lặp lại câu nói vừa rồi: “Nhưng mà, hắn trông thật sự rất khó chịu.”
Hình ảnh gương mặt tái nhợt như tờ giấy của Thương Trưng Vũ lại hiện lên trong tâm trí, khiến đôi mày tinh xảo của Tư Khinh Hàn khẽ nhíu lại. Dung nhan tuyệt mỹ kia bỗng mang theo nét băn khoăn.
Có lẽ vừa rồi, đáng lẽ phải hỏi hắn một câu chứ không nên bỏ đi như vậy. Nhưng lại không kìm được cảm xúc, cứ như là cố tình đợi hắn đến dỗ dành mình.
Nghĩ đến đây, gương mặt Tư Khinh Hàn thoáng trở nên kỳ quái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT