Khi dùng bữa, Thương Trưng Vũ và Thái tử ngồi đối diện nhau.
Thành thật mà nói thì Thương Trưng Vũ cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Nguyên nhân chủ yếu là vì Thái tử ăn cơm cực kỳ chậm rãi, mà Thương Trưng Vũ lớn lên trong quân doanh, ăn uống thì chẳng khác nào đánh trận.
Nhưng để không khiến Thái tử cảm thấy khó chịu, nàng vẫn cố gắng phối hợp ăn chậm theo. Chỉ là động tác có chút gượng gạo, giống như bị bấm nút “quay chậm” vậy.
Tư Khinh Hàn lấy làm lạ nhìn nàng, hỏi: “A Vũ, ngươi sao thế?”
Thương Trưng Vũ lắc đầu: “Điện hạ cứ dùng bữa, không cần để ý tới thảo dân.”
Tư Khinh Hàn ăn được mấy miếng liền đặt đũa xuống. Ăn xong, cảm giác chân thật nhất của Thương Trưng Vũ chính là… chưa no.
Không thể nào, ai đời lại có người chỉ ăn vài miếng rồi thôi chứ?
Nàng thật sự không thể hiểu nổi làm sao lại có kẻ ăn ít như vậy, lại còn tao nhã, y như một… tiểu thư khuê các.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT