Tống Cửu nghiêm mặt nói xong, đối diện với trưởng thôn lại nở nụ cười ôn hòa, cảm kích hắn đã mấy lần chủ trì công đạo.
Chu Đại Nghiệp nào dám nhiều lời nửa câu, khoát tay áo, thúc giục mọi người giải tán, ai về nhà nấy.
Trong nháy mắt, bờ ruộng đã vắng tanh, Dương Đông Hoa kinh hô: "Tam đệ tức lợi hại thật, nói mấy câu đã khiến bọn họ sợ rồi."
Tống Cửu có thể nghe được tiếng lòng của người khác, người trong thôn nghĩ gì, nàng đều biết.
Cuộc sống của Nhâm gia ngày càng tốt hơn, trước kia người Nhâm gia đều nghe lời mẹ chồng, sống rất khiêm tốn, nhưng Nhâm gia sống tốt ra sao thì mọi người đều thấy rõ.
Bình thường họ cung kính cũng là bất đắc dĩ, Tống Cửu cũng không hay gây chuyện, nhưng hôm nay bọn họ lại không cho phu quân ngốc của nàng một cơ hội giải thích, khiến nàng rất tức giận.
Có đôi khi quá khiêm tốn, người ta sẽ cho rằng Nhâm gia sợ phiền phức, cho nên hôm nay nàng cố ý tỏ ra mạnh mẽ, cũng cố ý phô trương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play