May mà Tống Cửu có thể nghe được tiếng lòng của Dung tỷ nhi, trái tim đang lo lắng cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút. Nàng liền ôm chầm lấy Dung tỷ nhi, cũng gọi đại tẩu lại, bảo khoan hãy vội về làng tìm người giúp.
Tống Cửu dựa vào khả năng nghe được tiếng lòng của Dung tỷ nhi, đi theo hướng mà đứa trẻ chỉ xuống núi. Chẳng mấy chốc đã rời khỏi địa phận thôn Thủy Hương. Trên quan đạo, Tống Cửu xa xa thấy mấy con chồn hoang.
Thấy đàn chồn, Tống Cửu liền có hy vọng. Nàng đuổi theo chúng, liền thấy hai đứa con mình đang nằm trên bãi cỏ, gối đầu lên tay nhìn trời.
Bất ngờ bị mẹ tìm thấy, Tiểu Đoàn Tử và Tiểu Viên Tử giật mình, vẻ mặt đầy chột dạ.
May mà bọn trẻ không sao. Tống Cửu đang định dạy cho chúng một bài học, Thẩm Thu Mai đã vội vàng kéo chúng ra sau lưng mình, bất đắc dĩ nói: "Khoan hãy đánh, tìm được bọn trẻ, không bị dã thú trong núi tha đi là tốt rồi."
Tống Cửu thật sự tức điên lên. Thấy hai đứa trẻ vẫn bình an, lòng nàng cũng an ủi phần nào, nhưng chuyện hôm nay phải dạy dỗ cho đàng hoàng, nếu không ngày nào đó chúng lại lén lút chạy đi mất.
Thấy mẹ không đánh mình, Tiểu Đoàn Tử bạo dạn hơn một chút, liền nhào tới ôm lấy chân mẹ, rồi từ trong lòng lấy ra một vật nhét vào tay mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT