Nhâm Quảng Giang hiển nhiên trong lòng rất khó chịu, lần đầu tiên bị lừa tiền, hắn nhất định sẽ tìm cách lấy lại.
Trong sự mong đợi của mọi người, Tống Cửu đặt tờ khế ước xuống, nhìn về phía Nhâm bà tử, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Nương, tiền bạc không lấy lại được cũng là chuyện nhỏ, cùng lắm sau này kiếm lại. Con chỉ lo những người này cố ý gài bẫy nhị ca. Lúc trước khi con cùng đại tẩu, nhị tẩu đi hỏi thăm, tiểu nhị ở hý lầu nói cửa hàng kia còn dính dáng đến một mạng người."
Nghe đến đây, Thẩm Thu Mai và Dương Đông Hoa ở bên cạnh liên tục gật đầu. Đúng vậy, các nàng đều nghe thấy. Tam đệ muội nói như vậy, chẳng lẽ một tờ khế ước còn có thể liên quan đến án mạng?
Nhâm bà tử vừa nghe, sắc mặt tái mét. Đối phương không chỉ có người trong nha môn, mà còn dính líu đến án mạng mà vẫn dám ngang ngược như vậy.
Tống Cửu nhìn về phía Nhâm Quảng Giang, hỏi: "Nhị ca, ngươi có biết trong thành có phú hộ lương thương Trần lão gia không?"
Sắc mặt Nhâm Quảng Giang khẽ biến, Trần gia lương thương, chủ nhân của chiếc thuyền lương thực lớn kia.
"Ý của tam đệ muội là cửa hàng này có liên quan đến Trần lão gia?"
Vậy là nhị ca biết Trần lão gia. Tống Cửu thăm dò hỏi: "Nhị ca và ông ta trước đây có thù oán gì không?"
Tiểu nhị hý lầu nhắc nhở họ có đắc tội với Trần lão gia không, lúc đó Tống Cửu thật sự không nghĩ đến nhị ca. Nhưng bây giờ nàng vừa hỏi, lại nghe rõ được suy nghĩ trong lòng y, nàng kinh ngạc nhìn y, hồi lâu không nói nên lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play