Lương Yến Châu bế Tần Sương trở về phòng ngủ, cúi người đặt cô lên giường.
Đèn trong phòng ngủ bật rất sáng, Tần Sương vừa mới trải qua một lần, cơ thể phủ một lớp hồng mờ ám muội. Cô ngượng ngùng, vừa bị Lương Yến Châu đặt xuống giường liền lập tức kéo chăn che kín mình lại.
Lúc này Lương Yến Châu vẫn ăn mặc chỉnh tề, nếu bỏ qua một chỗ nào đó thì trông chẳng khác gì vừa mới tan ca về.
Anh đứng bên giường tháo đồng hồ, thấy Tần Sương kéo chăn che kín người, trong mắt lướt qua ý cười, nói: “Che cái gì? Còn sợ anh nhìn à?”
Tần Sương cũng biết không cần phải xấu hổ, nhưng cô không khống chế nổi bản năng sinh lý, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt mang ý cười của Lương Yến Châu, mặt càng đỏ hơn, nói: “Anh tắt đèn đi.”
Lương Yến Châu mỉm cười nhướng mày, nhìn Tần Sương: “Sao? Không muốn nhìn anh à?”
Tuy rằng tắt đèn sẽ đỡ ngượng hơn, nhưng trong lòng Tần Sương thật ra vẫn rất muốn nhìn Lương Yến Châu. Cô nghĩ một chút, rồi nói: “Vậy anh tắt đèn trần đi, để lại đèn cây là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT