Nhìn chằm chằm Lương Yến Châu hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể nói một câu: “Lương Yến Châu, anh thật ấu trĩ.”
Lương Yến Châu bật cười khẽ một tiếng.
Tần Sương nói: “Em lên đây.”
Cô vừa nói vừa mở cửa xe bước xuống, vào thang máy rồi, liền thả tóc xuống để che đi dấu hôn trên cổ.
Lương Yến Châu không biết xấu hổ để lại, còn cô ngại để nguyên cái dấu hôn rõ rành rành ấy cho người khác nhìn thấy.
*
Tần Sương lên trước rồi, Lương Yến Châu ngồi trong xe thêm một lúc, nhận một cuộc điện thoại công việc, lại trả lời hai email công việc, hai mươi phút sau mới lên lầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT