“Đến đây ạ!” Tần Sương đáp một tiếng, từ trên đùi Lương Yến Châu đứng dậy, mang dép lê đi đến cửa, nhận khay trong tay bác Trương má, nói: “Bác Trương, bác đi nghỉ đi, vất vả cho bác rồi.”
Bác Trương cười nói: “Đó là việc nên làm, vậy tôi về khu nhà phụ trước, có chuyện gì thì cứ gọi tôi.”
Tần Sương gật đầu, nói: “Vâng.”
Sau khi bác Trương rời đi, Tần Sương bưng khay đi đến trước mặt Lương Yến Châu.
Lương Yến Châu đưa tay ôm cô trở lại ngồi trên đùi mình, vòng tay ôm eo cô.
Tần Sương ngồi nghiêng, đặt khay lên bàn, sau đó bưng bát cháo trong khay lên. Cô cầm muỗng khuấy một chút, rồi cúi đầu thổi thổi, đợi hơi nóng tản bớt, tự mình nếm thử một chút, xác định không nóng nữa mới múc một muỗng đưa đến bên miệng Lương Yến Châu, “Lương Yến Châu, há miệng nào.”
Lương Yến Châu mỉm cười nhìn cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều, nói: “Công chúa bảo bối, em đang dỗ trẻ con đấy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play