Khi đó Tần Sương vẫn đang ngủ, Lương Yến Châu nhấc chiếc áo khoác đắp trên chân cô xuống, rồi luồn cánh tay qua dưới đầu gối Tần Sương, một tay ôm sau lưng, nhẹ nhàng bế ngang cô lên, đi ra ngoài.
Tần Sương mơ màng ngủ, cảm giác cơ thể bị nhấc lên khỏi mặt đất, theo thói quen cô vòng tay ôm chặt lấy cổ Lương Yến Châu, vùi mặt vào ngực Lương Yến Châu, nhỏ giọng ngái ngủ hỏi: “Đi đâu thế?”
Khóe môi Lương Yến Châu cong lên ý cười, cúi mắt thấy Tần Sương vẫn nhắm nghiền mắt lại, cười nói: “Về nhà thôi bảo bối.”
Tần Sương khẽ ưm một tiếng, lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
Tần Sương ngủ li bì cho đến lúc sắp về tới nhà mới tỉnh.
Mở mắt ra, nhìn thấy bên ngoài cửa sổ xe tuyết đang rơi, cô lập tức tỉnh táo, reo lên: “Tuyết rồi, Lương Yến Châu.”
Lương Yến Châu cưng chiều xoa đầu Tần Sương, cười nói: “Ừm, đúng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play