Những bài bôi nhọ trên mạng hoàn toàn không ảnh hưởng đến tâm trạng của Tần Sương, buổi chiều cô vẫn ở trong phòng làm việc đọc kịch bản, buổi tối cũng vui vẻ ra ngoài chụp tạp chí.
Mười giờ tối, sau khi kết thúc công việc, Tần Sương vốn định cùng đồng nghiệp trong studio đi ăn khuya. Chủ yếu là vì mấy ngày nay Lương Yến Châu đi công tác châu Âu chưa về, cô sợ về nhà sẽ rất nhớ anh, chi bằng ở ngoài thêm một lát rồi mới về.
Một nhóm người vừa nói vừa cười đi thang máy xuống bãi đỗ xe.
Ra khỏi thang máy, Tần Sương liền nhìn thấy ngay đối diện thang máy đỗ một chiếc xe quen thuộc vô cùng.
Cô tưởng mình hoa mắt, cứ nhìn chằm chằm chiếc xe thật lâu, đang định vòng ra phía trước xem biển số thì điện thoại bất ngờ reo lên.
Cô nhận máy, giọng nói mang theo chút lười biếng xen lẫn ý cười của Lương Yến Châu truyền đến: “Công chúa, ngẩn người gì vậy? Lại đây, về nhà thôi.”
Nghe thấy giọng Lương Yến Châu, Tần Sương mới biết mình không nhìn nhầm. Trên gương mặt cô lập tức nở nụ cười, cúp máy rồi quay đầu nói với Tiểu Hàm và mọi người: “Lương Yến Châu về rồi, tôi không đi ăn khuya nữa, mọi người cứ đi đi, về nhớ gửi hóa đơn cho tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT