Ngày hôm sau, Tần Sương tỉnh dậy trên giường ở phòng ngủ phụ.
Sở dĩ lại ở phòng phụ, chủ yếu là vì tối qua giường trong phòng chính hỗn loạn đến mức hoàn toàn không thể nằm ngủ, mà Lương Yến Châu lại lười thay ga giường, tắm rửa xong liền trực tiếp bế Tần Sương sang phòng phụ ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Lương Yến Châu tỉnh giấc, tâm trạng anh rõ ràng rất tốt, chống đầu nhìn Tần Sương, khóe môi không kìm được mà mang theo ý cười.
Ánh sáng dịu nhẹ của buổi sáng xuyên qua khe rèm chiếu vào, Tần Sương nằm sấp trên gối, mặt mày dịu dàng vẫn đang ngủ say.
Ánh mắt Lương Yến Châu rơi trên khuôn mặt Tần Sương, hoàn toàn không thể rời đi. Anh nhìn Tần Sương rất lâu, lâu đến mức bầu trời ngoài cửa sổ lại sáng thêm một chút, anh ôm eo Tần Sương, cúi đầu hôn lên bờ môi mềm mại của cô.
Bờ môi mát lạnh men theo vành tai cô, khẽ hôn xuống bờ lưng xinh đẹp mê người.
Tần Sương cảm thấy nhột, mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy Lương Yến Châu đang hôn vai mình, cô nhỏ giọng hỏi: “Mấy giờ rồi, Lương Yến Châu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play