Nghe vậy, lão Thôi ngẩng đầu nhìn Lương Yến Châu, cười trêu: “Không phải do cháu lỡ tay làm vỡ, bạn gái giận rồi chứ?”
Lương Yến Châu nói: “Sao có thể được, có làm vỡ cũng không thể làm vỡ cái vòng này. Nói chung là mong chú chịu khó bỏ công, giúp sửa cho tốt, chú cứ coi như đang sửa cổ vật, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”
Lão Thôi nói: “Sửa thì sửa được, nhưng vỡ nát quá rồi, phải tốn chút công phu.”
Lương Yến Châu hỏi: “Hôm kia có thể sửa xong không?”
Lão Thôi tròn xoe mắt: “Sao mà nhanh thế được.”
Nghe vậy, lão Thôi có chút kinh ngạc, nhìn Lương Yến Châu: “Yến Châu, cháu cũng chịu chơi thật đấy. Cái bình ngọc hồ xuân kia, trước đây chú hỏi mua, cháu còn chẳng chịu nhường, vậy mà bây giờ vì cái này lại sẵn sàng tặng chú à?”
Lương Yến Châu mỉm cười, nói: “Chiếc vòng ngọc này trong mắt chú có thể chẳng đáng bao nhiêu, nhưng nó là di vật mẹ bạn gái cháu để lại cho cô ấy. Chỉ cần chú sửa lại được, tốn bao nhiêu cũng đều đáng giá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT