Tần Sương bận rộn xong buổi biểu diễn tốt nghiệp, tạm thời không còn việc gì khác. Ngày 18 tháng 7 là ngày giỗ của mẹ cô, nhưng vì cuối tháng 6 cô phải vào đoàn để tập huấn, e rằng đến lúc đó sẽ không thể về nhà tế bái mẹ, nên nhân lúc vừa kết thúc buổi diễn tốt nghiệp, cô liền tranh thủ về quê đốt giấy cho mẹ, tiện thể đón bà ngoại lên Bắc Kinh.
Lương Yến Châu vốn định đi cùng Tần Sương về quê, nhưng gần đây anh quá bận công việc, thật sự không thể rời đi được, nên đành phải ở Bắc Kinh chờ Tần Sương trở về.
Tối hôm đó, anh bàn chuyện xong bên ngoài thì đã gần mười giờ, từ nhà hàng đi ra, Tần Uẩn rủ anh: “Qua chỗ tôi đánh bài không?”
Lương Yến Châu một tay đút túi quần, tay kia xách áo vest, vừa đi ra ngoài vừa lười nhác đáp: “Không đi.”
Tần Uẩn nói: “Ngày mai chẳng phải thứ bảy sao, Tần Sương lại không ở nhà, cậu về sớm thế cũng chẳng có việc gì làm mà.”
Lương Yến Châu nói: “Ai bảo tôi không có việc gì làm, về nhà gọi video với công chúa bảo bối của tôi chứ sao.”
Tần Uẩn bị Lương Yến Châu làm cho nghẹn họng, há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng chẳng thốt ra được chữ nào, chỉ giơ ngón cái về phía Lương Yến Châu, nói một câu: “Lương Yến Châu, cậu đỉnh thật đấy, thật sự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT