Nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt Lương phu nhân, cô cũng bất giác thả lỏng, mỉm cười nói: “Xin lỗi dì, trước đó con ở Hoành Điếm quay phim, sau khi về lại bận rộn với vở tốt nghiệp ở trường, nên đến hôm nay mới qua gặp hai bác được.”
Lương phu nhân mỉm cười nói: “Không sao, sau này đều là người một nhà, còn nhiều thời gian để gặp nhau mà.”
Bà nắm tay Tần Sương đi vào trong nhà, vừa đi vừa hỏi: “Ở Hoành Điếm con quay phim gì vậy? Quay xong chưa? Bao giờ phát sóng? Đến lúc đó dì nhất định phải canh để xem.”
Tần Sương nói: “Phần của con quay xong rồi, nhưng vai chính còn chưa đóng máy. Đợi mọi người đóng máy hết, chắc phải thêm vài tháng hậu kỳ nữa, sớm nhất cũng phải cuối năm mới lên sóng được.”
Hai người vừa nói chuyện, vừa đi đến phòng khách.
Bố Lương làm ra vẻ ngồi trên ghế sofa đọc báo.
Tần Sương đứng ở cửa, thấy người đàn ông ngồi trên sofa, vừa định chào hỏi thì Lương Yến Châu đã lên tiếng trước: “Bố, không đeo kính lão mà chữ trên báo nhìn rõ được à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play