Bất quá nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của Nguyên Tân Toái như vậy.
Đôi mắt vốn dĩ đạm mạc kia tựa như tro tàn tái cháy, một điểm đỏ tươi sắp bốc lên thành lửa lớn.
Nguyên Tân Toái và Ân Niệm rời đi cùng lúc, Ân Niệm còn phải để lại Bách Biến giả dạng mình, Nguyên Tân Toái ngang nhiên đi từ cửa lớn mà không ai dám cản, thậm chí không hỏi một câu.
“Đây chính là sự khác biệt về thực lực.” Ân Niệm đứng trên mái nhà tự nhủ, “Sớm muộn gì ta cũng sẽ mạnh mẽ đến mức đi khắp Ngũ Châu mà không ai dám hỏi!”
“Chủ nhân, chúng ta đi thôi.” Lạt Lạt vui lắm, chủ nhân mang nàng đi không mang Bách Biến!
Hừ!
Chủ nhân sao lại có hai quả trứng vậy? Nếu chỉ có mình nàng là tiểu bảo bối thì tốt biết bao, Lạt Lạt buồn rầu nghĩ.
Ân Niệm sớm biết Bách Thảo Sơn Trang đã suy tàn, nhưng không ngờ lại suy tàn đến mức này!
Nàng nhìn cái sơn trang trống không, không có mấy người canh giữ, đừng nói cao thủ canh cổng, ngay cả hai người đó cũng chưa đạt đến Nhân Linh Cảnh.
Đang ngồi xổm ở cửa ngơ ngác đánh gật gù, tấm biển sơn trang ngược lại là lau sạch sẽ, nhưng chỉ có hai chiếc đèn lồng lập lòe ánh sáng mờ ảo, trong đêm tối tạo cho người ta cảm giác đổ nát.
Ân Niệm không tốn chút công sức nào liền trèo vào.
Nhưng vừa vào trong lại khiến Ân Niệm kinh ngạc.
Nồng độ linh lực bên trong sơn trang ít nhất cao hơn bên ngoài hai bậc.
"Thật nhiều đồ ngon quá." Lạt Lạt hóa thành kích thước bằng bàn tay, co ro trong lòng nàng thì thầm: "Cỏ ở đây đều ăn được cả."
"Đây là linh dược, không phải cỏ." Ân Niệm vừa nói xong đã nghe thấy tiếng bước chân và tiếng cãi vã.
"Phụ thân, tại sao nhất định phải để con đi Thịnh Sơn Tông, con không đi!" Là giọng của Trang Nhàn, Ân Niệm nheo mắt lại, nhìn thấy Trang Nhàn cùng một người đàn ông trung niên đang đi về phía này.
Ân Niệm trốn vào chỗ tối.
Người đàn ông trung niên kia chỉ là một cường giả Địa Linh cảnh, hơn nữa nhìn linh lực rất phù phiếm, giống như trước đây từng bị trọng thương hủy hoại căn cơ.
"Ngươi không đi Thịnh Sơn Tông! Ngươi là muốn giống ta già chết ở trong sơn trang này sao?" Trang Thiên vấn nổi giận, khuôn mặt trung niên phát phúc đỏ bừng lên, "Ngươi có thiên phú tốt như vậy, ngươi không suy nghĩ về tương lai của mình sao?"
"Thịnh Sơn Tông đã hứa với ta, tông chủ của họ sẽ đích thân thu ngươi làm đệ tử thân truyền, Thịnh Sơn Tông có thể cho ngươi nhiều hơn ta, người cha vô dụng này không biết bao nhiêu!"