Đều không ăn được.
Ân Niệm mím môi.
Thấy nàng như vậy, Nguyên Tân Toái suy nghĩ rồi bổ sung thêm một câu, “Thật ra cũng không khó chịu lắm, có linh lực chống đỡ không ăn cơm cũng được.”
“Nhưng như vậy sẽ khó chịu.” Ân Niệm cũng biết rằng thực lực càng mạnh thì có người bế quan một lần mấy chục năm đều có, không cần ăn cơm, mạnh đến một mức độ nhất định, dung nhan không đổi, thân thể không mục rữa đều là chuyện thường.
Nhưng sẽ khó chịu.
Chỉ là cường giả bỏ qua chút khó chịu vì trống rỗng trong bụng mà thôi.
“Cho nên phải ngủ.” Nguyên Tân Toái nói, “Ngủ rồi thì còn đỡ, không khó chịu lắm.”
Có lẽ là vì lý do này, không ai nói gì, hắn học xong tất cả trận pháp của Hiến tộc, bắt đầu càng ngày càng buồn chán, buồn chán thì ngủ, tỉnh dậy thì tu luyện.
Đến sau này mình càng ngày càng mạnh, nhưng không có đối chiếu, hắn cũng không biết mình mạnh đến mức nào.
Chỉ cảm thấy ngày càng nhiều, một năm có hơn nửa thời gian đều là ngủ, thậm chí đến sau này mười năm có chín năm đều là ngủ.
“Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?” Ân Niệm tò mò hỏi.
“Quên rồi……” Nguyên Tân Toái ánh mắt trống rỗng, “Ta vốn còn khắc ngày tháng trên tường để ghi lại thời gian…”
“Sau đó ngươi lười không muốn ghi nữa?”
“Cũng không hẳn.” Nguyên Tân Toái buông đũa, dây tóc của hắn có chút lỏng, tiện tay kéo xuống, trước mặt Ân Niệm xõa một đầu tóc đen, như yêu tinh vậy.
Hắn dùng giọng nói bình thường nhất, nói ra lời cô đơn nhất, “Tường không khắc hết được, ta cũng không nhớ nữa.”
Ân Niệm hắng giọng.
“Ngươi làm sao ra được?” Ân Niệm tò mò hỏi, “Trước đó không phải nói có phong ấn sao?”
Nói xong lại cảm thấy mình hỏi nhiều, “Xin lỗi, là ta lắm miệng, nếu không tiện nói thì ngươi cứ coi như ta chưa hỏi.”
“Ta dẫn ra chín thành sức mạnh, phong ấn cho rằng đó là bản thể của ta, nên đã bỏ ta đi bắt lấy chín thành lực đó.” Nguyên Tân Toái dựa vào ghế, hơi ngẩng mặt lên, lộ ra cằm tinh xảo, “Sau đó ta liền ra ngoài.”
Ân Niệm kẹp miếng thịt trên tay cũng không động đậy được nữa.
Cái gì gọi là phân ra chín thành thực lực?
Vậy mười phần trăm của hắn chính là đỉnh phong chiến lực Tiểu Thần Cảnh của Ngũ Châu hiện tại sao?
Đại Thần Cảnh cường giả đã lâu không xuất hiện.
“Được rồi.” Ân Niệm thở dài, “Chúng ta hai người đều không dễ dàng gì.”
Nguyên Tân Toái nhìn chằm chằm Ân Niệm, đột nhiên nói: “Lần sau có gì muốn hỏi đều có thể hỏi ta.”