Dân làng Du Hàn thôn ai nấy đều bỏ dở công việc, chẳng còn tâm trí nào để làm chuyện khác. Bất kể già trẻ, gái trai, không hẹn mà cùng kéo nhau ra mạch tràng, xúm xít bàn tán chuyện chia đất hoang.
Người người trao đổi tin tức ngóng trông.
Thấy người Tả gia ôm con đến, lại thêm Thạch Cửu tẩu tử và vài nhà nữa đi theo bên cạnh, mấy người vốn không ưa Tả gia ngày thường liền ngứa mồm muốn móc máy vài câu.
Thế là, một mụ vốn có quan hệ họ hàng năm đời với Ngô gia vừa bị đuổi khỏi thôn, liền lớn tiếng nói móc với người bên cạnh:
"Tôi thấy rõ rồi, đời nào cũng thế, gan to thì no, gan bé thì đói. Mấy nhà thật thà như chúng ta ấy à, có mà bằng được mấy nhà khôn ranh biết tính toán. Chúng ta còn ngồi đây chờ dài cổ được chia đất hoang, may ra trồng được chút ít, người ta thì đã lén lút trồng từ mấy tháng trước rồi, lương thực ấy mà, toàn là của trên trời rơi xuống đấy. Nghĩ kỹ lại xem, ai cho nhà đấy cái gan to thế không biết?"
Mụ ta còn bĩu môi: "Chắc cũng chả sợ lắm tâm cơ thì đè ép vận may."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT