La Tuấn Hi cẩn thận cầm mấy tờ ngân phiếu vừa nhận từ việc bán rượu, lật qua lật lại xem xét kỹ càng, rồi lại cẩn thận đếm lại. Trừ hết mọi chi phí, chuyến này nhà mình tự làm tự ăn, cứ tính sơ sơ thì cũng lời được ít nhất năm sáu trăm lượng bạc.
Anh ta cảm khái: "Mới có một chuyến thôi đó, hai mươi xe chở rượu, tuy phần lớn là rượu ngon, nhưng số lượng lớn như vậy, ở nhà tính toán tôi còn không dám nghĩ tới, không ngờ lại kiếm được nhiều tiền như vậy."
Nói đến đây, La Tuấn Hi nhướng mày hỏi Chu Hưng Đức: "Có khi nào trong này có cả tiền thưởng không?"
Nhị Trụ Tử cũng trừng mắt nhìn Chu Hưng Đức.
La Tuấn Hi suy đoán như vậy là vì “chưa ăn thịt heo thì cũng thấy heo chạy”. Đối với dân đen như anh mà nói, bán một đồng sức lao động mới kiếm được một đồng tiền. Từ nhỏ đã có quan niệm, nếu ai đưa tiền nhiều hơn công sức mình bỏ ra, thậm chí anh còn không dám giơ tay nhận. Mua bán cũng vậy, món đồ này đáng giá một đồng, anh chỉ móc đúng một đồng. Chẳng ai dại gì mà trả nhiều hơn cả. Trả nhiều, chẳng phải đầu óc có vấn đề sao?
Nhưng với những nhà giàu vọng tộc, một câu nói vu vơ, vui vẻ vung tay ném tiền lại là chuyện thường ngày. Họ chơi là chơi cảm giác, tiêu tiền để mua niềm vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play