Ngày hôm sau khi tôi ngất xỉu, Chủ tịch Thành mới miễn cưỡng rời đi, bước chân loạng choạng như thể không nỡ rời xa, lên xe về nhà ông bà.
“Trấn Anh của ông, nếu cháu bị ốm thì phải báo ngay cho thư ký Châu biết, nhớ chưa?”
“Cháu nhớ rồi, ông ạ.”
Tôi không đùa đâu, đây là lần đầu tiên tôi trả lời nghe lời như vậy.
‘Cháu ổn mà…… Nhưng kể từ lúc đó, ông lại càng cực đoan hơn.’
Tôi lo lắng rằng Chủ tịch Thành sẽ nhốt tôi lại để chữa bệnh, kiểu như hoàng đế phong kín hậu cung vậy. Thế nên tôi đành đẩy ông nhanh hơn về phía chiếc xe đã chờ sẵn.
“Bảo trọng nhé! Nếu mấy đứa alpha kia không bằng cái xương chó, thì cắt đứt với chúng nó đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play