Tôi cảm thấy bối rối trước vẻ mặt không hài lòng của hai người họ, nhưng vẫn hoàn tất thủ tục xuất viện và thay lại quần áo thường như tôi đã nói.
‘Tướng quân chắc hẳn đã hoảng sợ lắm.’
Cứ nghĩ đến Tướng quân đang ở nhà một mình chờ đợi tôi là tôi lại muốn nhanh chóng trở về. Theo lời Chủ tịch Thành kể lại, chính Tướng quân là người đã sủa ầm lên và cào cửa khi tôi bị nghẹt thở.
Đúng như mong đợi, không có loài thú cưng nào trung thành và đáng yêu với chủ nhân như một chú chó cả. Khi về nhà, tôi định sẽ cầm theo đồ ăn vặt và dẫn Tướng quân đi dạo, rồi tìm Chủ tịch Thành và Bạch Đạo Tuấn để tổ chức một buổi tiệc nhỏ cùng Tướng quân. Nhưng ngay khi tôi vừa thay xong quần áo bệnh nhân, có ai đó nắm lấy tôi.
“Đây là déjà vu hay sao……”
“Cậu tỉnh táo chưa? Sao đã vội vã định đi ngay vậy?”
Là Chu Thái Khang giữ tôi lại. Ngay từ lần đầu gặp mặt, anh ta đã nắm chặt tôi, nên việc anh ta bất ngờ túm lấy tôi rồi lên tiếng trước cũng chẳng có gì lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play