Đổi ngựa mới xong, quan đạo dẫn vào kinh thành bằng phẳng rộng rãi, A Lạc thậm chí không cần nắm chặt dây cương điều khiển, một tay ôm lấy gói giấy, một tay lấy điểm tâm trong đó mà ăn.
“Trương đầu lĩnh chuẩn bị toàn món ăn vặt kinh thành.” A Lạc nói, “Lâu lắm rồi nô tỳ chưa được ăn, thật là nhớ nhung.”
Sở Chiêu cười: “Cũng đâu phải đi lâu gì cho cam.”
Hoặc phải nói, từ khi các nàng đến kinh thành đến nay, cũng chỉ mới hơn hai năm mà thôi.
Sở Chiêu ngước mắt nhìn về phía trước, thành trì ẩn hiện trong làn liễu xanh hoa đỏ, càng đến gần kinh thành, trong lòng nàng lại dâng lên một tia xúc động.
Đây chính là cảm giác hồi hương sao?
Phụ thân đã không còn, Vân Trung Quận thất thủ cũng đã trở nên xa xôi, kỳ thực với nàng, Vân Trung Quận như đã cách biệt cả một đời, đúng là đã quá đỗi xa lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play