Binh mã trước sau tả hữu dần dần quy tụ, che lấp Sở Chiêu vào giữa hàng ngũ, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng ngoái đầu nhìn lại, rừng đào phía sau đã không còn thấy đâu, người thưởng cảnh cũng không còn thấy nữa.
“Tiểu thư.” A Lạc thúc ngựa kề bên, nhỏ giọng hỏi: “Vừa rồi người và tam công tử có phải đang tranh cãi không?”
Nàng khi ấy đứng bên cạnh, trông thấy tiểu thư và Tạ Yến Phương vừa uống trà vừa trò chuyện, nhưng không khí có gì đó kỳ lạ, không nói rõ được, chỉ biết khác hẳn khi ở cùng Tạ Yến Lai.
Theo lý mà nói, Tạ Yến Phương phải dễ mến hơn Tạ Yến Lai nhiều chứ.
“Không phải đang cãi nhau.” Sở Chiêu đáp, nhưng cũng không giấu, “Tam công tử có đôi phần không hiểu việc ta làm lần này, ta đang giải thích cho hắn.”
Lời này A Lạc nghe hiểu rõ, liền vỗ đầu ngựa: “Không hiểu gì chứ! Hắn còn trách tiểu thư? Dựa vào cái gì! Tiểu thư vì chuyện này mạo hiểm biết bao, ngăn cản Trung Sơn Vương gây loạn, dẹp yên binh đao, cứu trăm họ khỏi nước lửa, mà hắn còn trách tiểu thư sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT