Thời tiết càng lạnh, Bạch Loan Loan càng thích ngủ. Mỗi ngày khóa mình trong chăn lông đều không muốn thức dậy.
Nhưng không muốn dậy cũng phải dậy, mấy con non lớn rất nhanh. Bây giờ không ở bên chúng, chẳng mấy chốc chúng sẽ không còn cần tình thương của mình nữa.
Chịu đựng nhiệt độ lạnh giá, nàng nhanh chóng mặc áo lông vũ vào. Mấy con non đã được Tân Phong cho ăn, đang vui vẻ chạy nhảy, đuổi bắt nhau trong nhà ấm.
Hai con hổ con đầu đã to bằng một con chó con, trong khi hai con mèo con khác vẫn còn rất nhỏ bé. Điều làm Bạch Loan Loan vui mừng là hai con hổ con không ỷ vào thân hình lớn mà bắt nạt hai con mèo con ngược lại, chúng còn ngậm thịt mớm cho hai tiểu tử đó, lo lắng mèo con ăn không đủ no.
Nàng đi tới, bế các ấu tử lên, lần lượt hôn vào chúng. Cảm nhận được tình yêu của thư mẫu, mấy con non vui vẻ vẫy đuôi, quấn quanh chân nàng không ngừng.
Tân Phong nghe thấy động tĩnh, đặt miếng thịt trên tay xuống, đi đến cửa nhà ấm nhìn nàng. "Dậy rồi à? Nàng chơi với mấy con non một lát đi, ta sẽ nướng thịt cho nàng."
"Buổi trưa ta muốn làm món khác, ngươi đừng nướng thịt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT