Lâm Toàn không rõ chuyện cơ mật này, chỉ theo bản năng cảm thấy cô nương dạy nghề cho người hầu sẽ khiến cô nương mất mặt, nên đã phủ nhận, đổ mọi chuyện cho đầu bếp.
Nhưng để mọi người thấy lai lịch của đậu hũ này là quang minh chính đại, nên hắn thêm một câu: “Là cô nương đặc biệt cho phép.”
Lâm Toàn vốn dẻo miệng, để bán được đậu hũ còn dùng cả chiêu bài đồng cảm. Hắn chỉ Phương đại đồng và những người khác: “Thấy vết thương trên người họ không? Đều là vết tích để lại trên chiến trường. Đông gia chúng ta thương xót họ, cũng rất khoan dung. Chẳng qua là học một món ăn của đầu bếp thôi, đông gia chúng ta đâu có nhỏ mọn đến vậy.”
Mọi người lúc này mới phát hiện những hán tử gánh hàng đến ít nhiều đều có tật, hoặc là cụt một tay, hoặc là thiếu ngón tay, hoặc là trên mặt có vết sẹo.
Lập tức có người kinh ngạc: “Các vị chẳng lẽ là trang hộ của Lâm gia?”
Trong vùng này của họ, chỉ có Lâm gia là thu nhận những tàn binh từ trong quân đội trở về.
Phương đại đồng trừng mắt nhìn Lâm Toàn, ngăn hắn không cho nói nữa, nhưng đối với thân phận của họ thì không phủ nhận: “Chúng ta quả thật là trang hộ của Lâm gia. Chư vị có thể xem đậu hũ này, thật sự rất ngon, chúng ta sẽ không lừa gạt đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT