Cung nhân lập tức quỳ xuống đất, tâu: “Lư đô hộ vì chuyện này đã phạt một người tộc huynh, tộc huynh của ông ta trong lòng có oán hận, khi ra ngoài uống rượu đã tiết lộ một chút tin tức. Vì Lâm quận chúa là con gái của nương nương, nô tài nghe được tự nhiên phải tra xét, liền biết được chuyện này.”
Sắc mặt Hoàng hậu càng lạnh hơn: “Vậy tại sao sớm không bẩm báo?”
Cung nhân cúi đầu thấp hơn, run rẩy lo sợ: “Vì đúng vào dịp Trung Thu, nương nương và Bệ hạ tâm tình vui vẻ, nô tài thật sự không dám vào lúc này bẩm báo, sợ làm mất hứng của nương nương và Bệ hạ.”
Sắc mặt Hoàng hậu dịu đi đôi chút.
Cung nhân tuy không ngẩng đầu, nhưng có thể cảm nhận được áp lực trên người dần nhẹ đi. Hắn ta lại lập tức tâu: “Hơn nữa công chúa điện hạ hiếm khi vào cung báo hiếu, không nên để nương nương lúc này phải bận tâm về chuyện bên ngoài.”
Hoàng hậu nghĩ đến con gái, thu lại cơn giận, phất tay nói: “Đứng dậy đi, sai người đi tra xét thêm.”
Hoàng hậu không vui cau mày: “Tại sao Triệu gia lại thường nhắm vào Thanh Uyển quận chúa? Triệu Tiệp cũng quá nhỏ mọn, đi so đo với một cô gái nhỏ làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play