“Hàn môn…” Lâm Thanh Uyển nhớ lại lịch sử của Võ Chu, khóe miệng khẽ cong lên, quay người nói: “Mau chóng chọn ra hai người thợ, hôm nay ta sẽ đưa họ về.”
Liễu quản sự thấy vẻ mặt nghiêm trọng trên mặt chủ tử đột nhiên tan biến. Mặc dù không biết nàng đã có ý tưởng gì, nhưng ông ta vẫn vui vẻ đi sắp xếp.
Lâm Thanh Uyển đưa hai người thợ từ xưởng làm giấy về giao cho Lâm quản gia: “Tìm một nơi trong biệt viện để sắp xếp cho họ. Ta có việc cần họ làm. Người hầu hạ phải trung thành và cẩn thận. Chuyện này tạm thời không được tiết lộ ra ngoài.”
Lâm quản gia liền tìm một cái sân nhỏ ở góc tây bắc để sắp xếp cho hai người. Ngoài một cặp vợ chồng hàng ngày vào lấy nước và đưa cơm, hầu như không có ai có thể vào được sân đó.
Lâm Thanh Uyển cho người chặt không ít tre non từ ngọn núi gần đó về, thay bộ đồ gọn gàng, xắn tay áo, cùng hai người thợ chặt tre non thành từng khúc dài năm đến bảy thước, ngâm trong ao nước.
Hai người thợ sợ hãi quỳ xuống đất: “Cô nương xin tha tội.”
Lâm Thanh Uyển nhíu mày, bất đắc dĩ nói: “Mau đứng lên đi. Chẳng phải chỉ là chặt mấy khúc tre sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play