Thượng Minh Kiệt nhìn Lâm Ngọc Tân cười ngây ngốc: “Đợi biểu muội về nhà, tôn nhi sẽ đi đọc sách.”
Lâm Ngọc Tân mặt hơi đỏ, căng mặt nói: “Ai gò bó huynh đâu, mau đi đi, để chúng muội tự chơi.”
“Biểu muội lâu rồi không đến, tôn nhi khó khăn lắm mới được gặp một lần, làm sao có thể bỏ mặc khách tự đi chơi một mình, hay là tôn nhi đi cùng biểu muội đi.”
Đan Trúc không kìm được ngứa răng: “Huynh cuối tháng trước chẳng phải đã cất công đến trang trại gặp Lâm biểu tỷ rồi sao? Bọn muội đây mới là lâu không gặp, huynh có thời gian rảnh là chạy ra ngoại ô phía tây, lâu không gặp cái gì?”
Lâm Ngọc Tân bị bọn họ nói cho đỏ mặt, nhưng lại không thể nổi giận. Nàng đang mím môi suy nghĩ thì nghe tiểu cô hỏi: “Minh Kiệt, lần sau trường gia tộc họ Lư thi vào lúc nào?”
“Lư tiên sinh không quy định thời gian. Chỉ cần có ý muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể đến cầu học. Lư tiên sinh sẽ ra đề bài tại chỗ, rồi phỏng vấn một vài câu hỏi. Vượt qua được thì nộp học phí rồi vào học.” Thượng Minh Kiệt nói: “Tổ mẫu sai người sưu tầm không ít đề thi của Lư tiên sinh cho tôn nhi làm. Mời người đến xem, những người đó nói bài của tôn nhi chưa đạt đến trình độ, chỉ sợ không lọt vào mắt xanh của Lư tiên sinh.”
Trong mắt người nhà họ Thượng, Thượng Minh Kiệt đương nhiên là ngàn tốt vạn tốt, nhưng trong mắt người ngoài thì chưa chắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play