Bất kể chuyện đón tang ngày hôm đó có xấu hổ đến đâu, khi quan tài của Lâm Giang ra khỏi cửa, những nhân vật tai to mặt lớn ở Tô Châu đều đã đến.
Bên quan trường do Châu Thứ sử làm chủ, bên dân gian thì do nhà họ Thượng dẫn đầu, tất cả đều đến đưa tang cho Lâm Giang.
Nói gì thì nói, uy vọng của Lâm Giang khi còn sống đã có sẵn ở đó. Lại thêm việc trước khi chết còn quyên góp nhiều gia sản cho quốc gia, hoàng thượng và bách tính của Đại Lương đang lúc cảm kích huynh ấy, không ai dám làm cái gậy thò đầu ra vào thời điểm này.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, Lâm Ngọc Tân rải nắm đất đầu tiên xuống mộ. Những người phía sau mới lên lấp đất vào mộ thất, phong kín hoàn toàn và hạ cửa đá xuống.
Lâm Thanh Uyển và Lâm Ngọc Tân quỳ trước mộ, sau khi đốt hương và tiền vàng thì dập ba cái đầu, sau đó mới đứng dậy.
Từ hôm nay trở đi, tang sự của Lâm Giang xem như đã kết thúc. Từ nay về sau, chỉ còn lại hai cô cháu họ.
Lâm Thanh Uyển vỗ vỗ tay Lâm Ngọc Tân, quay đầu nhìn khách, quỳ gối hành lễ: “Đa tạ chư vị đã đến đưa tiễn. Chỉ là hai cô cháu ta đang mặc đồ tang, không tiện tiếp đãi, xin chư vị lượng thứ.”
Châu Thứ sử vội chắp tay: “Quận chúa khách sáo rồi. Lâm công đại nghĩa, chúng ta đến đưa tiễn là lẽ đương nhiên.”
Hắn dừng lại một chút, vẫn đỏ mặt xin lỗi: “Chuyện đón tang lần trước là do chúng ta xử lý không chu toàn, xin quận chúa lượng thứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play