Lâm Thanh Uyển đã quay người trở lại xe ngựa, giọng nói nhàn nhạt từ trong vọng ra: “Huynh trưởng của ta sẽ gửi thân tại chùa Phúc An trong thành, chư vị nếu có lòng thì hãy đến đó cúng viếng.”
Nói xong, nàng ra lệnh cho xe ngựa đi tiếp.
Đội xe của Lâm gia từ từ đi qua trước mặt những người này. Châu Thứ sử dẫn mọi người lặng lẽ lùi lại hai bước, đứng bên đường dõi theo họ rời đi.
Khi đoàn xe của Lâm thị đã khuất bóng, trên mặt đất còn sót lại một ấm trà và một cái mâm. Đó chính là trà bánh mà Lâm Thanh Uyển nói để bồi thường cho họ, không khác gì một cái tát vang dội, giáng thẳng vào mặt tất cả.
Nhưng không một ai dám lên tiếng.
Mọi người đều lặng lẽ trèo lên xe ngựa của mình và rời đi.
Lễ lộ tế cũng cần có lòng thành, chẳng khác gì dự tang lễ. Mà tại tang lễ của người ta, lại thản nhiên uống trà, ăn điểm tâm và trò chuyện…
Đây là gây thù chuốc oán, chẳng trách Lâm gia lại tức giận.
Tuy nhiên, vị cô nãi nãi của Lâm gia này cũng không dễ chọc. Phải biết rằng, những người đang đứng ở đây đều là những nhân vật có máu mặt ở Tô Châu, ờm, còn có không ít tông thân của Lâm thị và con cháu họ. Thế mà nàng ta ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho, rồi bỏ đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play