Thượng Minh Kiệt cũng không màng hình tượng rụt cổ, nghe vậy liên tục gật đầu.
Lúc này đâu có nam tử nào dùng khăn choàng cổ, đó đều là đồ của nữ tử dùng. Nhưng bây giờ cũng không để tâm được nữa. Cưỡi trên ngựa, gió cứ luồn vào trong cổ. Mặc dù bây giờ là mùa xuân, nhưng gió cũng rất lạnh.
Từ đây đến kinh thành nước Sở không phải ngắn, nếu không có gì bất ngờ họ đều phải cưỡi trên lưng ngựa, chẳng lẽ không lạnh chết sao?
Lạnh thì không sợ, chỉ sợ không cẩn thận bị cảm lạnh, đó mới là chuyện nguy hiểm.
Cho nên dưới cơn gió lạnh, ai cũng không màng hình tượng nữa. Sau khi nghỉ trưa, Lâm Hữu liền lục tung hành lý, tìm ra hai cái khăn choàng cổ kia.
Đó là lông cáo xám, không lộ vẻ phô trương, rất hợp với họ.
Các quan lại khác cũng cần phải cưỡi ngựa thấy vậy, lặng lẽ đi tìm hành lý của mình, cuối cùng tìm ra quần áo quấn quanh cổ. Không còn cách nào khác, tạm bợ vậy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT