Chung Như Anh gấp thư lại, suy nghĩ rồi nói: “Bảo người của chúng ta lùi lại hai dặm, mau chóng dẹp yên chiến sự. Ta muốn vào kinh để chúc thọ Bệ hạ.”
“Tướng quân!” Phó tướng trợn mắt nói: “Người đợi sau lễ vạn thọ của bệ hạ qua đi, rồi hẵng vào kinh được không? Lên kinh để tính sổ vào lúc người đang mừng thọ thì không hay đâu ạ?”
Chung Như Anh lườm hắn ta: “Nói năng hồ đồ gì vậy. Ta là muốn vào kinh chúc thọ Bệ hạ.”
Phó tướng không tin, rõ ràng người mang vẻ mặt của kẻ muốn vào kinh tính sổ.
Chung Như Anh không để ý đến hắn ta, vẫy tay cho lui, rồi tìm tâm phúc đến hỏi: “Mấy người trẻ tuổi Lâm gia và Lư gia thế nào rồi?”
“Có một người mất tăm mất tích, nhưng thuộc hạ thấy họ không hề lo lắng, dường như biết được nơi đi của người đó. Còn những người khác, giờ sắp đến kinh thành rồi.”
“Nhưng,” tâm phúc do dự nói: “Họ gây ra động tĩnh quá lớn trên đường, thu hút không ít sự chú ý, bên kia phái ra rất nhiều thích khách, có ý định giữ họ lại ngoài kinh thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT