Edit: Minz Minz
Vốn dĩ, Felix muốn kéo rèm lại để che khuất mình, từ chối mọi hình thức "gặp gỡ và trò chuyện". Cậu không thể tưởng tượng nổi tại sao đã trốn vào một căn phòng hẻo lánh như vậy mà vẫn bị quấy rầy. Cậu đã cố tình tắt hết nến trên hành lang phía trước căn phòng, ngay cả trong phòng cũng chỉ còn một chùm nến trên đàn harpsichord. Ai lại từ chối sự náo nhiệt, lộng lẫy dưới lầu để đến một góc tối tăm, yên tĩnh thưởng thức sự cô độc chứ? Hay là yến tiệc của gia đình Mendelssohn đã đánh mất tiêu chuẩn vốn có của nó rồi chăng?
Nhưng hành động đột ngột của cô khi ngồi xuống trước ghế đàn đã khiến Felix thu tay về. Cậu nhìn cô trêu đùa với các dây đàn, sau khi điều chỉnh lại âm sắc vốn có của cây harpsichord, cô đặt hai tay lên phím đàn đen tuyền như mực. Kéo tấm rèm nhung che tầm mắt lên, cậu bắt đầu tò mò, một tiểu thư lạc lõng trong bữa tiệc như vậy sẽ tấu lên một khúc nhạc như thế nào.
Giống như những đóa hoa non mềm của cây anh đào nở rộ đón xuân, dưới làn gió ấm, chúng bay lượn từ cành cây vào không trung rồi từ từ đáp xuống những phím đàn đen tuyền. Động tác chuẩn bị đặt ngón tay lên phím đàn của cô bé trước mắt vô cùng nhẹ nhàng, khiến Felix chợt liên tưởng đến những cánh hoa trắng tinh khôi rơi rụng vào ngày xuân. Ngón tay cô bắt đầu lướt trên phím, nhẹ nhàng như những gợn sóng nhỏ nhất trên hồ Müggelsee. Âm sắc đầy cá tính của cây harpsichord, cùng với những ngón tay đáng yêu của cô, từ từ lan tỏa trong màn đêm yên tĩnh. Mỗi lần đầu ngón tay chạm vào, những dây kim loại lại rung lên một cách dịu dàng bất ngờ.
Hình thức của bản nhạc vô cùng đơn giản, tựa như một chuỗi số tuần hoàn vô hạn có trật tự. Tiếng đàn harpsichord vốn dĩ lạnh lẽo và máy móc, lại trở nên vô cùng ấm áp vào khoảnh khắc này. Felix khó mà tin nổi, cậu lại có thể nghe thấy sự thay đổi mạnh yếu rõ rệt trên cây harpsichord. Không, có lẽ không nên dùng từ "rõ rệt", vì harpsichord không thể có *Forte. Nhưng tại sao cậu lại có thể nghe được một màn trình diễn kỳ diệu như vậy?
(*) ‘forte’ là thuật ngữ âm nhạc Ý, chỉ chơi nhạc với âm lượng mạnh, dồn dập.
Giống như việc đi chân trần trên bãi cát, tự mình cảm nhận từng đợt sóng vỗ vào ngón chân, tràn qua mu bàn chân rồi lại nhẹ nhàng rút lui về biển. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, cậu có thể đếm rõ từng thăng trầm của tiếng sóng vỗ. Điều này thật kỳ lạ, gần như là một phép màu ấm áp của mùa xuân!《Bach's The Well-Tempered Clavier》, bản《C major Prelude》thấy ngay từ trang đầu, lại có thể có một sự diễn giải như thế này trên cây harpsichord.
Điều này dường như đã vượt quá nhận thức của Felix - *phân câu, cường độ, tốc độ... Đây không phải là bản《C major Prelude》quen thuộc mà cậu đã học. Vốn dĩ nên là mùa đông, nhưng trong lòng của người nhạc sĩ trẻ tuổi này, bản nhạc đơn giản ấy đã nở ra những bông hoa ấm áp của mùa xuân.
(*) ‘phân câu’ là một phần nhỏ của câu nhạc, thường có ý nghĩa trọn vẹn về giai điệu nhưng chưa phải là toàn bộ câu nhạc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT