Edit: Minz Minz
"Đồ đạc đã mang lên hết chưa? Không bỏ sót gì chứ?" Sau khi đưa Charlotte lên xe ngựa, Felix chu đáo đóng cửa xe lại cho cô. Thấy cô thò đầu ra ngoài, anh lại một lần nữa xác nhận mọi thứ.
"Thưa ngài Felix yêu quý, đây là lần thứ mười hai anh hỏi tôi câu đó rồi. Anh thật sự dùng hành động thực tế để chứng minh và công bố bản chất của loài người đấy…" Charlotte hơi bất lực tựa người vào cửa sổ xe, bật cười nhìn anh không biết từ lúc nào đã trở nên cằn nhằn. Thấy vẻ mặt anh có chút bối rối, tâm trạng cô lập tức vui vẻ hơn hẳn.
"Bản chất của loài người ư? Thưa cô Charlotte yêu quý, tuy tôi vô cùng tò mò về câu trả lời… nhưng kinh nghiệm mách bảo tôi rằng lúc này tôi chỉ cần mỉm cười là đủ, không cần hạ mình học hỏi người dưới – bởi vì câu trả lời cho vấn đề đó khả năng cao sẽ không phải là điều tôi mong đợi.” Felix tiến lại gần, bình tĩnh nói lên suy nghĩ trong lòng mà không hề bị cô dụ dỗ.
"Vậy thì thật đáng tiếc nha.”
"Thế… em có muốn tôi giả vờ ngạc nhiên hỏi em, để thỏa mãn sự thú vị của một tiểu thư nào đó không?" Giọng điệu tiếc nuối của cô gái vẫn tác động đến trái tim chàng trai. Anh chớp mắt, cưng chiều bày ra vẻ sẵn lòng phối hợp với màn biểu diễn của cô.
Charlotte lắc đầu, nuốt từ "máy lặp" đang chực trào ra khỏi miệng. Chàng trai Felix sẵn lòng như vậy thì lại trở nên quá cố ý, mất hết sự thú vị rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT