“Ý này hay!” Đỗ Hậu Lâm lập tức gật đầu. Về giá cả ông không hỏi, ông vẫn tin tưởng nhân phẩm của Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm. Lập tức, ông bảo cháu trai mình đi gọi Đỗ Đức đến.
Đỗ Đức nhanh chóng đến. Vốn dĩ hắn đang sầu chuyện nhà mới. Tiền tiết kiệm đều đã đổ vào xây nhà, sau đó hắn lại bị gãy chân, trong nhà thiếu lao động chính, còn tốn không ít tiền thuốc men. Lúc này vừa nghe Dạ Dao Quang muốn mua lại căn nhà đó, hắn tự nhiên mừng rỡ vô cùng.
“Dao nha đầu, ngôi nhà đó của ta không may mắn, nếu cháu mua mà không có người ở thì bán cho cháu vậy. Cháu cứ tùy tiện đưa hai ba lượng bạc là được.” Đỗ Đức ngượng ngùng xoa tay.
“Sao lại được?” Dạ Dao Quang cười nói: “Đức thúc đã tốn mười lăm lượng để xây nhà, cháu sẽ mua lại với giá mười lăm lượng.”
“Không không không…” Đỗ Đức vội xua tay: “Không được, ngôi nhà đó không đáng giá mười lăm lượng.”
“Sao lại không đáng giá?” Dạ Dao Quang đưa ba thỏi bạc năm lượng đã chuẩn bị cho Ôn Đình Trạm: “Đức thúc cứ cầm đi. Tiền xây nhà, mời thợ, những cái này cháu đều chưa tính. Coi như chúng cháu đã mua được món hời. Nếu thúc không nhận, căn nhà này chúng cháu cũng không mua.”
“Cái này… Không được!” Ôn Đình Trạm đưa bạc tới, Đỗ Đức thế nào cũng không chịu đưa tay ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT